VIẾT CHO CÁT BỤI TUYỆT VỜI HÔM QUA LẠI TRỞ VỀ VỚI CÁT BỤI……
" Bà ví lông gà vàng như vườn cải
Ông ví mặt trời như lời mối lái
....... một trăm năm rồi ngọn cỏ hóa mây trời"……..
Ông ví mặt trời như lời mối lái
....... một trăm năm rồi ngọn cỏ hóa mây trời"……..
……………………………………………………….
VIẾT CHO CÁT BỤI TUYỆT VỜI HÔM QUA LẠI TRỞ VỀ VỚI CÁT BỤI……
…………………..
Từ nhỏ tôi vẫn thường xuyên về ngủ cùng bà ngoại, nghe bà kể chuyện và vỗ về giấc mơ của tôi thừ thuở ấy…. bà đếm thời gian bằng mùa hoa cải, tôi đếm thời gian bằng niên học…. thắm thoắt tôi cũng đã là một sinh viên đại học năm 3, bà yếu dần…mùa đông bà lại bắt đầu ho…làm tim tôi như thắt lại….cầu cho bà sống lâu và mãi là chỗ dựa tinh thần cho cả gia đình….
Ai cũng có những bà nội, bà ngoại như thế. Những người bà tích lũy những cảm nhận qua cả đời người cay đắng ngọt bùi. Nuôi con rồi nuôi cháu, đôi khi bà của chúng ta to lớn hơn ta tưởng… bà bù đắp cho tôi những lúc vui buồn, luôn bên tôi trong những thành công hay thất bại trên đường đời. Mắt bà hoe hoe, bà kể chuyện ngày xưa, cuộc sống còn gian khó, bà dặn dò phải sống cho ngay thẳng, cho bố mẹ tự hào ….
Người ta ví mỗi người già như là một thư viện, khi người già về trời là cái thư viện đó biến mất….tôi vẫn còn ông bà, là còn những thư viện quý giá như thế. Tôi vẫn thường về vào mỗi dịp cuối tuần để ôm lấy ông bà vài phút để cho an ủi trái tim, để tâm hồn thảnh thơi sau chuỗi ngày xa nhà, nhớ nhà, nhớ ông bà thật nhiều…… và thường xuyên lo lắng cho cái thư viện ấy một ngày không còn nữa, khoảng trống đó biết lấy gì khỏa lấp….
Ông bà của chúng ta là những thư viện giàu có của những bài học giản dị, nhẹ nhàng trong cuộc sống, là thư viện của tình yêu thương, của kỉ niệm và của riêng mỗi gia đình…..
Tối hôm qua, biết tin bà của một người bạn đã như đám mây trắng bay về bên kia sườn núi…bạn vội vã về ướt nhẹp trong mưa, bà của bạn giờ chỉ còn trong nỗi nhớ……. “một trăm năm rồi ngọn cỏ hóa mây trời”…..
…………..nhớ bà tôi !!! nhanh lên nào, về với vòng tay của bà, để nhìn thấy nụ cười móm mém …tự nhiên, nhớ bà lắm lắm………bà ơi !
..................................................entry này tặng riêng cho những người ông, người bà đáng kính ! tặng Tùng........chúc bạn bình an...................................
0 comments:
New comments are not allowed.